1974. Nhìn về 2021, Đại hội 13 và đề nghị thiết thực cho VN

2 giờ trước

Gần đây, khi phát biểu chỉ đạo Ủy ban soạn thảo văn kiện cho Đại hội 13, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã yêu cầu họ nhìn về tương lai gần và xa để tiên liệu và phác họa một viễn cảnh chính trị và quyền lực cho Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN).

Giáo sư Trọng muốn nhìn xa đến 40-50 năm về phía trước và nói, “Khó lắm các đồng chí ạ!”

Cái khó ở đây có phải là sự giới hạn về tầm nhìn của cán bộ tư tưởng, hay là khả năng tồn tại của Đảng cho một viễn cảnh dài lâu như thế?

Thiếu vắng một truyền thống tự kiểm soát và biên độ khách quan, bản chất chính trị của một chế độ là ý chí duy trì quyền lực vĩnh viễn ở tầm mức gần như vô hạn.

Muốn được như thế, Đảng CSVN phải có khả năng, trên bình diện lý thuyết, tái kiến tạo một khung tham chiếu mới cho giá trị lịch sử và chính trị nhằm biện minh cho sự độc tôn và độc quyền lãnh đạo đất nước.

Cũng như Đảng đã trải qua nhiều lần tự thay đổi chính mình theo nhu cầu thời thế để tồn tại và vươn lên đáp ứng nhu cầu lịch sử, lần này, Đảng lại phải đối đầu với nguy cơ tự phân hủy từ trong nội bộ bởi nhiều nguyên nhân nội tại và khách quan.

“Dùng sức mạnh đồng thuận đối phó với nguy cơ từ Trung Quốc”

Dân ta nói từ mấy thập niên nay, “chơi với Mỹ thì mất Đảng; chơi với Tàu thì mất nước”. Thế nhưng ông Trọng lại cho rằng mất Đảng là mất tất cả, mà không hề nghĩ đến nguy cơ mất nước là mất luôn Đảng.

Nếu thế kỷ thứ 17-18 là của đế quốc Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha, 19 là Anh, 20 là Mỹ, thì 21 là của Trung Quốc. Nhưng sự trỗi dậy của Trung Quốc – song song với sự suy tàn vì yếu tố nội bộ của Mỹ – là sự lớn mạnh của thế giới thứ ba, của Ấn độ, Úc, các nước ASEAN và Nam Mỹ.

Làm sao để vận dụng được thế đứng quốc gia giữa tiến trình đãi lọc, giao hoán và tái thiết lập trật tự thế giới là ván bài chiến lược quan trọng, thiết yếu cho sự tồn vong của tổ quốc Việt Nam trong thế kỷ 21.

Suốt trong chiều dài lịch sử, sự tồn tại và bành trướng lãnh thổ của Việt Nam trước nguy cơ Trung Quốc là cả một phép lạ. Nhưng phép lạ này không phải là ngẫu nhiên hay do Trời ban, mà là kết quả của một chiến lược lâu dài nhằm sống còn trước nguy cơ Bắc thuộc.

Đồng thuận nhân dân là sức mạnh quốc gia.

Ta hãy nhìn lại bài học lịch sử Việt Nam trong hai thế kỷ qua. Đồng thời với lập trường độc lập vững chắc từ biên giới phía Bắc, bằng tinh thần dung hóa linh động, nhà Nguyễn đã tiếp nhận lớp dân Hoa tỵ nạn khi nhà Minh sụp đổ, những người như Mặc Cửu, Dương Ngạn Địch, trao cho họ quyền sống, cơ hội làm thần dân và để khai phá, thu phục các vùng sông nước phía Nam. Nhờ đó mà quốc gia Việt mới mở rộng bờ cõi cho tới Cà Mau và Kiên Giang.

Tức là cứng rắn đối ngoại phải đi đôi với hóa giải và dung hòa đối nội. Vế sau tạo sức mạnh quốc gia cho tổ quốc; vế trước tạo không gian tồn tại cho khả năng tồn hữu của dân tộc.

Mỗi lần đất nước bị phân hóa, nội bộ không đoàn kết thì hiểm họa Bắc thuộc gia tăng. Dân tộc Việt có thể chống ngoại xâm, nhưng không tránh được nội loạn.

Từ đây, thật dễ thấy một chiến lược lâu dài cho vấn nạn tồn tại quốc gia bao gồm hai vế.

Vế thứ nhất là phải cấp thiết kiến lập một cơ sở đồng thuận dân tộc mới nhằm tạo sức mạnh đoàn kết quốc gia cho hiểm họa đối ngoại. Một mình Đảng CSVN, dù với quá khứ quân sự hào hùng, sẽ không thể có khả năng đương đầu với Trung Quốc nếu không có sự hậu thuẫn toàn diện của nhân dân, từ trong nước đến hải ngoại.

Đảng hãy bớt lòng kiêu hãnh về quá khứ, giảm mức lo ngại đối với khối nhân dân ngoài Đảng, vốn đa số.

Bước đầu là hãy chấm dứt sự lạm dụng luật pháp cho nhu cầu chính trị của Đảng khi theo đuổi chính sách thất nhân tâm với những biện pháp bức hại, bắt bớ, truy tố và tù đày, hay trục xuất ra khỏi nước, những người bất đồng chính kiến trong nước. Nếu được thế, đó sẽ là một thiện chí cao đẹp và nhân bản lớn lao mà Đảng nên thực thi.

Tiếp đến, hãy hình dung một tương lai khi sức mạnh của tập thể di dân gốc Việt ở Mỹ và các nước tiên tiến cùng lên tiếng ủng hộ lập trường quốc gia cho tổ quốc, có tiếng nói và ảnh hưởng quyết định đối với chính sách của Mỹ đối với quyền lợi Việt Nam – như cộng đồng Do Thái và Cuba đối với chính sách đối ngoại Mỹ hiện nay. Đây là một sức mạnh tối ưu mà Việt Nam có thể nắm được – nếu lãnh đạo chính trị quốc gia biết khai mở và vun bồi.

Cộng đồng người Việt hải ngoại, nhất là ở Mỹ, dù có khác biệt chính kiến về nhiều vấn đề với Đảng, nhưng khi đối với hiểm họa Trung Quốc, họ sẽ chọn lựa Việt Nam, đứng chung chiến tuyến với Đảng, không phải vì Đảng, mà vì cho cơ đồ tồn vong tổ quốc. Đảng phải nắm lấy nguyên lý ái quốc này.

Mặc dù khả năng liên minh quân sự chính thức với Hoa Kỳ là điều rất khó có thể, nhưng Đảng hãy tiếp tục và tăng tốc mức độ tiếp cận và giao kết quan hệ chiến lược, cả về kinh tế lẫn quân sự, với Hoa Kỳ. Hãy mở cửa cảng Cam Ranh và mời Mỹ thuê dài hạn làm căn cứ chiến lược quân sự cho Đông Nam Á, thay thế cảng Subic Bay của Phi.

Từ góc độ chiến lược, Hoa Kỳ cần một Việt Nam ổn định và vững mạnh về quân sự dưới sự lãnh đạo của Đảng. Do đó, chơi với Mỹ không sợ mất Đảng, mà ngược lại, củng cố thêm.

Thực trạng đảng viên

Thứ hai, muốn thực hiện các vấn đề nêu trên cần đi vào căn cơ là cải tổ thể chế chính trị và công quyền nhà nước.

Trong những năm gần đây, Đảng và chính phủ đã thành công lớn trên nhiều lãnh vực, từ kinh tế, ngoại thương, ổn định giá cả và tiền tệ, phòng ngừa dịch bệnh, nâng cao mức sống cho nhân dân. Không ai phủ nhận những thành quả đó.

Thế nhưng vì ý chí quyền lực độc tôn và nhu cầu ổn định chính trị mà thực tế là trì trệ, Đảng và nhân dân đã phải trả một giá quá đắt trên phương diện nhân tâm và đồng thuận dân tộc.

Ngoài việc đàn áp giới bất đồng chính trị, chưa bao giờ mức độ bất mãn, chống đối ngầm đang lên cao như bây giờ.

Ngay cả trong hàng ngũ thuộc mọi tầng lớp và tổ chức Đảng, từ công quyền, công an, tuyên giáo, cho đến báo chí hay các tổ chức ngoại vi, đều ngấm ngầm biểu lộ thái độ coi thường, chế riễu mọi sinh hoạt và chính sách của Đảng.

Hầu hết mọi đảng viên nay đều trở nên những con người lưỡng diện. Một đằng thì họ tham gia sinh hoạt Đảng như là đi dự lễ cúng tế ở đình làng, đọc văn sớ thuần khẩu hiệu, nhưng bên trong, họ thầm bất mãn, coi thường uy linh Đảng và đánh giá thấp những gì họ phát biểu.

Từ đó, Đảng – như là một linh hồn tập thể – đang tự tha hóa và phản bội chính mình từ nội tại. Đây là căn bệnh nguy hiểm cho tinh thần Đảng viên, một mầm ung thư càng ngày càng lớn trong nội bộ Đảng.

Đảng phải tự vấn: Tình yêu nước là gì nếu không phải là ý chí vun đắp giá trị cá nhân trên nền tảng đạo lý công dân? Tại sao đến giờ vẫn tự đặt cho mình vai trò một tầng lớp cầm quyền độc đoán, vì ‘ưu việt về di truyền’, về đạo đức nội tâm hơn đa số người dân?

Sự phân biệt này cần chấm dứt vì nó thực chất là phân biệt con người và là nguồn gốc của tha hóa chính trị, tham nhũng.

Những đề nghị cụ thể

Suy nghĩ nhiều về hiện trạng xuống cấp của thế hệ Đảng viên hiện nay, tôi tin rằng nhiệm vụ lớn của Đảng ở Đại hội 13 là công tác khẩn cấp cải tổ thể chế quốc gia – nhằm nâng cao tinh thần Đảng viên, vun đắp luân lý, trách nhiệm công quyền, nâng cao lòng tin công dân vào nhà nước và pháp luật, chấn hưng đạo đức thế hệ trẻ.

Xin phép được nêu ra một số mục tiêu cụ thể:

Việc ưu tiên hàng đầu và sửa đổi Hiến pháp.

Hãy trở về với tên nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Thể chế Xã hội chủ nghĩa bị đào thải ở Đông Âu và Liên Xô đúng 30 năm trước, và hiện trở thành khẩu hiệu gây mâu thuẫn sắc tộc, chủng tộc và kinh tế tại Hoa Kỳ, nên không có lợi gì cho Việt Nam.

Tiếp theo là cải tổ và tái cấu trúc thể chế công quyền và cơ bản là lập ra định chế công lý và công bằng kinh tế và an sinh xã hội, bao gồm: Cải tổ quyền tư hữu và xóa bỏ ngay định chế “sở hữu toàn dân” đối với nhà cửa và bất động sản. Cải tổ chế độ thuế khóa. Đánh thuế lũy tiến vào giai tầng giàu có, lợi tức cao, nhất là giới kinh doanh bất động sản và các giới kinh tế ngoài biên chế tiền lương định kỳ như văn nghệ sĩ, thương gia, các công ty kinh doanh lợi nhuận lớn.

Cùng với chế độ tư hữu đất đai, phải đánh thuế bất động sản – như tất cả các quốc gia Âu Mỹ đã làm lâu nay. Theo đó thì gia cư chính sẽ được miễn thuế đến một mức hợp lý – ví dụ, theo thời giá hiện nay, một tỷ đồng. Thuế bất động sản định kỳ hàng năm, ví dụ 1% trên giá thị trường, sẽ cung cấp ngân sách quốc gia đầy đủ cho nhu cầu quốc phòng, an sinh xã hội, xây dựng hạ tầng cơ sở, để trả lương cao hơn cho các ngành giáo dục, y tế, tư pháp, công an, quân đội nhằm giảm thiểu quốc nạn tham nhũng.

Hãy nhìn vào hiện trạng giới chủ nhân bất động sản giàu có ở nước ta đóng rất ít – gần như không có – thuế nhà đất. Đó là một sự thể bất công và vô lý trầm trọng. Các vụ án tham nhũng lớn phần lớn liên quan đến đất, dấu hiệu của sự bất cập pháp lý mà Đảng biết nhưng cứ để các nhóm lợi ích hoành hành.

Cần ban hành những đạo luật mới – và đòi hỏi công an địa phương thực thi khẩn cấp – nhằm cai chế hiện tượng tội phạm đang đầy các ngõ phố và được bảo kê.

Bãi bỏ chế độ lý lịch và Đảng tịch cho tất cả chức vụ công quyền. Vấn nạn lớn cho sự băng hoại đạo đức hiện nay phần lớn phát xuất từ đòi hỏi lý lịch để rồi Đảng đã cơ cấu vào hệ thống công quyền quốc gia quá nhiều thành phần thiếu nhân cách và kiến thức.

Tinh giản và trong sạch hóa bộ máy công quyền. Tách rời Bộ Công An ra làm hai: Bộ Cảnh sát và Bộ Nội an, nhằm giám sát lẫn nhau và tránh tình trạng mâu thuẫn quyền lợi như hiện nay.

Cải tổ toàn diện Bộ Tư pháp với tên mới là Bộ Công Lý (Ministry of Justice) theo tiêu chuẩn quốc tế nhằm nâng cao định chế, chất lượng nhân sự và quy trình pháp chế. Theo đó là nâng cao vai trò độc lập và chuyên nghiệp của hệ thống tòa án.

Quy tụ các chuyên gia trong và ngoài nước nhằm cùng nhau phác thảo một chiến lược Giáo dục mới cho quốc dân. Bổ nhiệm một dàn nhân sự chuyên nghiệp và trong sạch cho Bộ Giáo Dục và Đào tạo nhằm thu hút và kết hợp nhân sự, chuyên gia giáo dục trong và ngoài Đảng, trong nước và hải ngoại.

Hãy mở cửa hơn nữa cho Việt kiều được tham chính, ứng cử, được bổ nhiệm vào vị trí lãnh đạo công quyền. Ví dụ, phải hủy bỏ điều kiện chỉ có đảng viên cộng sản mới được giữ chức vụ hiệu trưởng đại học – các đại học Đông Nam Á, và trên thế giới có đâu đặt tiêu chuẩn đảng phái như thế không và sự lạc điệu này cần chấm dứt.

Chính phủ cần cho phép Việt kiều chưa hề bỏ quốc tịch Việt Nam được ứng cử quốc hội. Ngày nay, so với các nước ASEAN, công dân Việt sống ở nước ngoài bị đối xử kém hơn nhiều vì không có quyền bỏ phiếu và ứng cử gì hết.

Chưa nói các ngành khác, những ngành mà Việt kiều có ưu thế là khoa học, giáo dục thì chức thứ trưởng, viện trưởng về khoa học, công nghệ, giáo dục nên có sự tham gia của họ.

Cần thành lập Bộ Bảo vệ Môi trường để gia tăng chức năng và thẩm quyền giám sát về an ninh và an toàn môi sinh.

Thành lập Bộ Gia cư và Bất động sản nhằm tập trung giải quyết vấn đề bất công trong thực trạng nhà ở cho giới nghèo khổ và lợi tức thấp.

Thành lập Bộ Việt kiều với chức năng độc lập với Bộ Ngoại giao. Hàm thứ trưởng của Bộ, ít nhất, phải có sự tham chính của Việt kiều. Cần giải thể ngay Mặt trận Tổ quốc và các tổ chức ngoại vi hữu danh vô thực, vốn chỉ tốn ngân sách và góp phần đánh mất lòng tin vào thể chế chính trị quốc gia.

Hãy kiêu hãnh vì dám thay đổi

Cuối cùng, tôi chân thành chia sẻ một niềm kiêu hãnh và kỳ vọng mới của một công dân Việt ở hải ngoại mà tôi tin rằng đó cũng là lòng mong mỏi chung của cộng đồng người Việt khắp thế giới và toàn thể nhân dân Việt Nam. Đã bao thế hệ con dân Việt đã cùng với Đảng hy sinh xương máu, hạnh phúc bản thân và gia đình đi theo tiếng gọi cứu quốc.

Hôm nay, nguy cơ mất nước, bị thuộc địa hóa từ bên trong và tụt hậu triền miên đang dâng lên cũng chỉ vì tinh thần bảo thủ của một thiểu số trong Đảng CSVN, khăng khăng kiên định một hướng đi và lập trường chính trị đã và đang sai lệch, không đáp ứng với nhu cầu thời đại trước hiểm họa nội tại và khách quan, và đối với nhân tâm dân tộc.

Họ bắt các đảng viên khác và đại đa số nhân dân phải đi vào ngõ cụt về tư duy chỉ để thỏa mãn tự ái cá nhân, vì ‘bệnh sĩ’, không có lý do gì khác.

Như một tổng thể, Đảng hãy nhìn tới thập kỷ trước mắt bằng một niềm kiêu hãnh mới.

Năm 2021 mở ra không chỉ một năm mới mà là một thập niên, đến 2030, và xa hơn nữa.

Thay đổi cần sự can đảm và ý chí cải cách triệt để cho Đảng. Tương lai của Tổ quốc và Nhân dân đang chờ Đảng hành động.

Bài viết thể hiện quan điểm của Tiến sĩ Triết học và Luật học Nguyễn Hữu Liêm, California, Hoa Kỳ.


Liên quan/Cùng tác giả:

12 comments

  1. Nói rõ zìa chiện Deep State. Thực ra hổng phải là Deep State mà là Wide State. Hổng biết từ hồi nào, có thỉa Woodrow Wilson, nhưng có 1 thứ có thỉa coi là “hội kín”, họp nhau ít nhứt vài năm 1 lần, gồm những lãnh đạo chủ chốt của các quấc gia tư bửn . Ví dụ, thủ tướng Nhật là thành viên, nhưng vua Nhật không phải . Họ tự xem “hội kín” này như 1 siêu nhà nước Super Government, họp lại để phối hợp, bàn bạc & thực hiện những agenda có tầm ảnh hưởng tới toàn thía zái . Đơn giản vì họ xem có những chiện 1-ngay cả quá khả năng của bất cứ 1 nước tư bửn nào, kể cả Mỹ . 2- Có những chiện vượt qua luật pháp của 1 nước, nhưng níu có sự hợp tác của những thành viên của “hội kín” này, lại không sợ bị luật pháp hỏi han . Obama & Angela Merkel là thành viên của hội này . Tổng thống Trump theo philosophy của Groucho Marx, những hội nào nhận tớ có nghĩa tớ hổng nên gia nhập nó, và quyết định rút nước Mỹ ra khỏi những tổ chức này . Hành động tài độc -cấm nói ngược- của Tổng thống Trump có nghĩa hội này sẽ làm mọi điều có thể để ngăn TT Trump của các bác trở thành 1 thành viên, và việc lật đổ Tổng thống Trump trở thành 1 agenda chính & khẩn cấp của hội . All they need is a good salesman.

    1 trong những vứn đề của thía zái là chủ nghĩa Cộng Sản -surprise, surprise!- có nghĩa chừng nào trên thía zái này còn 1 quấc gia theo chủ nghĩa Cộng Sản, vứn đề đó vữn còn nằm trên bàn hội thảo . Và điều cái “hội kín” này lo ngại nhứt chính là khi các đảng Cộng Sản đoàn kết lại, sáp nhập cùng nhau như lời tiên tri của Marx. Chính sách bẻ từng chiếc đũa đã được thực hiện bằng cách này hay cách khác, bất kể đó là kinh tế hoặc/và chủ nghĩa dân tộc . Và ta phải công nhận hiệu quả của nó trong chính các văn bản của các đảng Cộng Sản . Hiến pháp VN thời Lê Duẩn ghi rõ anh em Cộng Sản là kẻ thù, 1 biểu hiện của chủ nghĩa dân tộc . Ghi nhận mới chong tư di của Đảng là bắt đầu bàn zìa độc lập & chủ quyền lãnh thổ là 1 bước Đại Nhảy Vọt, hay đúng với ngôn ngữ báo Đảng, 1 thắng lợi mang tính “đột phá” của cái “hội kín” này . Chỉ cần khơi dậy chủ nghĩa dân tộc cực đoan, qua fong chào cầm chuông, vốn vẫn cháy âm ỉ chong nòng zâng tộc, để nó tạo áp lực lên đảng Cộng Sản, thía là coi như giấc mộng vô sản quấc tía của Mác-Lê, và tình đoàn kết giữa các đảng Cộng Sản ghi rõ trong di chúc của Bác Hồ vĩ đại hoàn toàn tất thành cang . Sau đó a page from the age-old book, Divide & Conquer. Chia rẽ và Tiêu diệt .

    Thích

  2. Níu có ai đủ thời giờ nghiên kíu hiện tượng Nguyễn Hữu Liêm, có thỉa sẽ phát minh 1 nhánh triết học mới; Hiện tượng học tinh thần bấn/rối loạn .

    Thích

  3. Níu mún bít đầy đủ tác hại của nền giáo dục thiên tả, nhìn vào hiện tượng Nguyễn Hữu Liêm . Từ 1 tên lính Ngụy ác ôn, có nợ máu với nhơn zơn, bám càng trực thăng wa Mỹ … mang đầy đủ những yếu tố có thể ghép vào tội phản quốc . Ti zậy, hắn lại được giác ngộ cách mạng wa hệ thống giáo dục thiên tả của Mỹ, nghiên kíu chủ nghĩa Mác-Lê, rùi trở thành chiết gia còi hụ, tham dự hầu hết các bủi tiếp đãi chí thức ziệc kìu yêu Đảng cũng là yêu nước .

    Nói thía hổng có nghĩa tất cả những zì hắn nói đìu tốt cho Đảng . Bề ngoài tuy là 1 chiết za còi hụ nhưng bên trong có thỉa vưỡn là 1 tên biệt kích Ngụy thời nào . Cần tiếp cận bài này với 1 tinh thần cảnh giác cần thiết .

    “Cộng đồng người Việt hải ngoại, nhất là ở Mỹ, dù có khác biệt chính kiến về nhiều vấn đề với Đảng, nhưng khi đối với hiểm họa Trung Quốc, họ sẽ chọn lựa Việt Nam, đứng chung chiến tuyến với Đảng”

    Đúng một phần, với những thành phần cầm chuông . Tổng thống Trump có lợi cho Đảng Cộng Sản Việt Nam còn hơn nghị quyết 36, nhưng chỉ đúng với những ai ủng hộ Tổng thống Trump. Những người Việt hải ngoại cuồng chống Trump, loại hân hạnh được gọi là ăn xít dâm chủ, những ngừ này Đảng mới cần phải cảnh giác cao độ . Nhưng cách mạ họ “đứng chung chiến tuyến với Đảng” cũng khá là bệnh hoạn . Huỳnh Ngọc Chênh đã nhận xét rất đúng đắn, là nếu Trung Cộng bị đổ thì Việt Cộng cũng chỉ còn ngày 1, ngày 2. Đàng này chung chiến tuyến với Việt Cộng chống Trung Cộng thì … khá là nham hiểm, if you ask me. Điểu tận cung tàng, hết hiểm họa Trung Cộng sẽ quay qua làm thịt Việt Cộng . Nên nhớ “chơi với Mỹ thì mất Đảng; chơi với Tàu thì mất nước” chính là trí tuệ của dân gian, và mất Đảng là mất nước . Còn chiện Đảng tồn tại cùng với đất nước & dân tộc, thì đó là được nước chứ không mất nước .

    “sống còn trước nguy cơ Bắc thuộc”

    Nên chiển “thảm họa đen” của fong kiến thành “thời cơ vàng” của thời đại Bác Hồ . Đầu tiên, dẹp hết tàn dư của fong kiến theo tư tưởng Hồ Chí Minh, sau đó Nguyễn Đan Quế nói zìa “hợp tác Bắc Nam”. Whoa, đúng là zeitgeist -mệnh lệnh thời đại- khi chính kẻ phản động cũng nhìn ra chân ní!

    “Do đó, chơi với Mỹ không sợ mất Đảng, mà ngược lại, củng cố thêm”

    Điều này chỉ đúng với Tổng thống Trump, nhưng sẽ không đúng với những ngừ khác, nhứt là Bí Đen . Chiền thống lật đổ các chính thể Cộng Sản wa các đời Tổng thống Mỹ là nhứt quán, tất nhiên, ngoại trừ Tổng thống Trump vốn là loại siêu hạng . 0Ba Má đã lên kế hoạch đó với các nãnh đạo tư bửn, vỗ béo chó bao nhiêu năm bắt đầu ngả thịt . Những lời khen về “can đảm” nãnh đạo tư bửn dành cho Việt Nam mà báo Đảng tự hào … Hahahaha … là 1 phần chong âm miu nham hiểm của Deep State. Mở ngoặc ở đây, Deep State thật ra hổng đúng, mà nên dùng Wide State. Những lãnh đạo tư bửn thường có những cuộc họp kín để bàn bạc & lên kế hoạch thực hiện những agenda chung của mềnh . 1 chong những agenda đó là tiêu diệt chủ nghĩa Cộng Sản . Tất nhiên Tổng thống Trump rút khỏi cái “hội kín” này . Có nghĩa càng chơi với tư bửn, đảng Cộng Sản của ngài chiết gia còi hụ sẽ tạo ra nhiều mối hiểm nguy cho chính mình hơn . Loạt bài zìa mùa xuân Ả rập có thỉa là biểu hiện của những lo lắng về những nguy hiểm có thật đ/v sự tồn vong của Đảng .

    “Hầu hết mọi đảng viên nay đều trở nên những con người lưỡng diện”

    Rất chính xác . Có thể xem đây là 1 trong những “thành tựu” của Đổi Mới .

    Tớ mạn phép bôi đen phần wan chọng, “Từ đó (từ “Đổi Mới”, theo tớ), Đảng – như là một linh hồn tập thể – đang tự tha hóa và phản bội chính mình từ nội tại. Đây là căn bệnh nguy hiểm cho tinh thần Đảng viên, một mầm ung thư càng ngày càng lớn trong nội bộ Đảng”

    Một “thành tựu” nữa của Đổi Mới . Một trong những biểu hiện rõ ràng trên báo Đảng là xuất hiện loại ngôn ngữ “nhịu”, 1 thứ ngôn ngữ, dùng lại chiết gia còi hụ Nguyễn Hữu Liêm “tự tha hóa và phản bội chính mình từ nội tại”

    Ở trên mới kiu “Đảng hãy bớt lòng kiêu hãnh về quá khứ” thì dưới đã mong “Hãy trở về với tên nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa”. Festinger xem đây là mâu thuẫn nhận thức, xảy ra khi có hơn 1 luồng tư di trái ngược nhau, và psyche của người viết bị quá tải khi phải dung hòa 2 luồng tư di nghịch hẳn nhau này . Điều bật ra là tên lính Ngụy có nợ máu với nhân dân cũng có lúc suy tư zìa tính phi nghĩa của phía mình . Có nghĩa với 1 quá khứ hào hùng & wang zinh kiểu này, Đảng xứng đáng tự hào zìa nó, thay vì dùng những loại ngôn ngữ của 1 kẻ phản bội khốn nạn để bêu riếu & nhục mạ nó . Tớ nói zìa những từ “bảo thủ, lạc hậu, trì trệ, giáo điều & duy ý chí theo nghĩa tiêu cực, gây ra khủng hoảng xã hội, xảy ra nạn đói, ảnh hưởng nghiêm trọng tới sự tồn vong của Đảng …” và những từ tương tự trên báo Đảng . Và xem “Đổi Mới” là thuốc xuyên tâm liên đưa đất nước thoát khỏi những thứ khủng khiếp thời Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, để đạt được những thứ, từ của chiết gia còi hụ Nguyễn Hữu Liêm “Đảng – như là một linh hồn tập thể – đang tự tha hóa và phản bội chính mình từ nội tại. Đây là căn bệnh nguy hiểm cho tinh thần Đảng viên, một mầm ung thư càng ngày càng lớn trong nội bộ Đảng”.

    “Thể chế Xã hội chủ nghĩa … hiện trở thành khẩu hiệu gây mâu thuẫn sắc tộc, chủng tộc và kinh tế tại Hoa Kỳ, nên không có lợi gì cho Việt Nam”

    You Phúc kĐinh xítting me. Chủ nghĩa xã hội trở thành 1 mâu thuẫn ở Mỹ có nghĩa nó trở thành 1 xu thế đang càng ngày càng phát chiển ở ngay nước Mỹ này, ông chiết za còi hụ lại nói là hổng tốt cho ziệc nàn . 1 chong những biểu hiện của mâu thuẫn nhật thức là lô dít càng ngày càng nhào vô cầu tiêu . Níu có thỉa nói gì zìa ziệc nàn thì Đảng của ô chiết za còi hụ lun tự đặt mình vào thế liệt vị . Khi thía zái hăm hở đi lên tư bửn, Bác Hồ chủ trương xây dựng chủ nghĩa xã hội . Tới lúc xu thế xã hội chủ nghĩa càng ngày càng mạnh lên ở mấy nước tư bửn, thử đoán coi Đảng các bác đang làm cái gì ? Marx nhìn ra xu hướng này là tất yếu, Bác Hồ học tư tưởng Mác-Lê cũng nhìn ra thía . Đảng ô chiết za còi hụ học Bác nên lun đặt mình vào tư thế liệt vị . Hay, hay quá đi mất!

    “Hãy nhìn vào hiện trạng giới chủ nhân bất động sản giàu có ở nước ta đóng rất ít – gần như không có – thuế nhà đất”

    1 trong những ngừ đó sẽ là Tổng thống Trump của Việt Nam sau này .

    Những đề xuất tiếp của ô chiết za còi hụ này Đảng có thể xem đó là cách tự mổ bụng (hara-kiri) hữu hiệu nhất . Đảng có thỉa áp dụng để bọn phản động chúng nó mừng . Bất chiến tự nhiên thành .

    “Hãy kiêu hãnh vì dám thay đổi”

    Yepper. Báo quân lụi cũng hơn 1 lần tự hào vì nãnh đạo tư bửn khen Đảng kiểu này . Hãy kiêu hãnh vì dám phản bội, lộn, Đổi Mới . Oh, cũng nên tự hào vì toàn Đảng có vẻ đồng thuận kiên định phản bội, lộn, Đổi Mới .

    Thích

  4. Những chiếc dép râu.
    *
    Hỡi những chiếc dép râu!

    Dưới bàn chân Việt Cộng.

    Các vị đừng mơ-mộng.

    Mà nên cãm thấy đau.

    Thân-danh là trí-thức .

    Sao chẵng chịu làm người.

    Cam tâm làm chiếc dép.

    Chỉ là chiếc dép râu.

    Vẹm Hà Nội luôn khôn hơn chiếc dép.

    Hà cớ chi hắn đội dép lên đầu.

    Nhìn mảnh đời sát đất Mổ thêm rầu.

    Cuộc đời ấy nó buồn hơn con tép.

    Thuở oa-oa đã chọn nghề lưởi, mép.

    Nay chăm-chăm muốn đè bẹp cộng đồng.

    Thôi, hãy về ăn cơm vợ cho xong.

    Và yên phận dưới bàn chân Việt Cộng.

    Ôi! Những chiếc dép râu hay mơ-mộng.
    Chí Phèo Nguyễn Văn Lợi

    Thích

    • Bình-Trị-Thiên là cái nôi, là quê-hương của dép râu.
      Người dân ở nơi này đả có sáng-kiến cắt lốp xe hơi củ đả bỏ đi để làm đế dép.
      Họ đục trên đế dép 8 cái khe để xỏ quai dép.
      Sau đó họ cắt ruột xe hơi đả bỏ đi, lấy 4 sợi cao-su để làm quai dép.
      Đồi dép thành-hình từ 2 thứ bỏ đi.
      Dép này có độ bền vô-địch trong họ nhà dép.
      Đôi dép râu đi 10 vẫn chưa là chuyện bình-thường, chỉ cần thay quai khi nó bị đứt.
      Từ khi thành-lâp cho tới năm 1975 QĐNDVN anh-hùng đả lấy dép râu làm trang-bị chính cho đôi bàn chân bộ-đội.
      Sau năm 1975, VC tỏ ra mình là văn-minh, không đi dép râu mà đi bằng giày bố của Tàu Cộng.
      Nón cối, dép râu là biểu-tượng, là linh-hồn của QĐNDVN anh-hùng.
      Thời-gian gần đây, bọn Việt-gian Cộng-sãn õng-ẹo chê-bai dép râu, rỏ ra là bộ mặt bội-bạc.

      Thích

  5. Cái anh Luật-sư tên Liêm này ở thành-phố San Jose bang Cali, từng có một thời đến ‘ đất thánh Hà Nội’ để một lòng đi theo đãng.
    Không biết tư-tưỡng anh ta hiện nay ra sao, rất khó mà đoán biết.
    Tôi chưa từng tin vào hạng người “Sáng đầu chiều đánh” này.
    Bài viết của anh ta có quá nhiều chử Hán Việt, nhiều tới mức thừa-mứa, cứ như là anh ta học trường Tàu từ ngày còn để chõm. Anh ta muốn khoe-khoang khả-năng Hán Việt của mình chăng?
    Nội-dung của bài viết thì chẵng có gì mới, chỉ lãm-nhãm những thứ đả củ mèm, tôi cố đọc nhưng cứ dội ra vì quá ngán-ngẫm, hình như anh ta viết bài này là để cho người Tàu đọc thì phải.
    Bọn Việt-gian Cộng-sãn mà bỏ quên thứ ‘nhân-tài’ như anh này thì thật là đáng tiếc.
    Anh ta có người bạn rất thân là Bùi Văn Phú cũng ở thành-phố San Jose-California, không biết có đúng không?

    Thích

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.