
CNN by Garry Kasparov – June 20, 2021

Garry Kasparov là chủ tịch của Sáng kiến Dân chủ Đổi mới và Quỹ Nhân quyền. Ông là một cựu vô địch cờ vua thế giới.
Trước thềm hội nghị thượng đỉnh Geneva với Tổng thống Joe Biden vào hôm thứ Tư, người hùng Nga Vladimir Putin đã nổi cơn thịnh nộ. Một tòa án Nga đã chỉ định nhóm đối lập do Alexey Navalny lãnh đạo là một mạng lưới cực đoan, sau các cuộc đàn áp nhóm này trên khắp đất nước.
Tội phạm mạng hoạt động ở Nga được cho là đã tấn công cơ sở hạ tầng quan trọng của Mỹ, nhắm vào nguồn cung cấp năng lượng và thực phẩm. Và một tuần trước cuộc gặp một ngày của hai nhà lãnh đạo, tờ Washington Post đã đưa tin rằng Nga đang có kế hoạch cung cấp một hệ thống vệ tinh tiên tiến cho Iran.
Bất kỳ một sự cố nào trong số này đều là lý do chính đáng để Biden hủy bỏ một hội nghị thượng đỉnh, mà lẽ ra nó không bao giờ có thể tồn tại. Bây giờ thì nó đã kết thúc, tôi thậm chí còn hoang mang hơn khi tự hỏi rằng tại sao nó lại xảy ra.
Tất nhiên, tôi có thể trả lời cho Putin. Các nhà độc tài yêu thích các sự kiện đặt họ ngang hàng với các nhà lãnh đạo dân chủ, và ngồi đối đầu với tổng thống Hoa Kỳ là giải thưởng được thèm muốn nhất.
Putin đã ghi được một chiến thắng lớn ngay khi hội nghị thượng đỉnh được công bố, đặc biệt là khi chính Biden lại đề xuất cuộc gặp. Đối với Putin, đó không chỉ là cuộc gặp giữa những người đứng đầu chính phủ – đối với ông, đó thực sự là điểm cao nhất, trên đỉnh của thế giới.
Putin, người đã được hợp pháp hóa trên trường quốc tế và được gia tăng quyền lực bởi các mối quan hệ thương mại và kinh tế với phương Tây, đã xây dựng một nhà nước cảnh sát khổng lồ, được tài trợ hào phóng ở Nga trong 21 năm kể từ khi ông lên nắm quyền.
+ 2152. Nga, Trung Quốc hưởng lợi nếu Biden gia hạn hiệp ước hạt nhân chỉ vì muốn khác Trump
+ 2250. Sự vụng về trong chính sách đối ngoại theo kiểu Obama của Biden bắt đầu
+ 2262. Chính sách đối ngoại của Biden vụng về là do không đủ năng lực hay ngạo mạn?
Mối đe dọa thực sự duy nhất đối với Putin là mất đi sự ủng hộ của những người bạn tỷ phú của ông, tổ chức mafia điều hành nước Nga và lây lan nạn tham nhũng ra khắp thế giới. Miễn là ông đảm bảo tài sản của họ ở nước ngoài – tiền mặt, bất động sản và các công ty mà họ đã thành lập để họ và gia đình không phải sống ở Nga – thì Putin vẫn an toàn.
Không quan trọng việc Mỹ và châu Âu áp dụng bao nhiêu biện pháp trừng phạt đối với Nga, ngay cả những biện pháp trừng phạt hiệu quả hơn theo Đạo luật Magnitsky. Nếu Putin vẫn được cả giới tài phiệt và các nhà lãnh đạo trên thế giới công nhận là ông chủ lớn, thì ông ấy sẽ không thấy lý do gì để thay đổi hành vi hiếu chiến của mình.
Đối với Putin, một hội nghị thượng đỉnh nâng ông ta lên vị trí ngang hàng Tổng thống Mỹ sẽ chỉ làm khích lệ ông ta thêm.
Suy nghĩ của ông ấy có vẻ như thế này: “Biden gọi tôi là kẻ giết người, nhưng ông ấy vẫn bắt tay tôi và mỉm cười. Tôi sẽ không phải đi đâu cả.”
+ 993. Ông Joe Biden từng ngăn cản người tị nạn Việt Nam đến Mỹ năm 1975
+ 2397. Joe Biden có thể chuộc lại lỗi lầm của mình
Về phía chính quyền Biden, Cố vấn An ninh Quốc gia Jake Sullivan thừa nhận không có “món hàng trao đổi nào” trước hội nghị thượng đỉnh Geneva, và giải thích rằng cuộc gặp là “cơ hội để tổng thống của chúng tôi với tổng thống của họ bàn bạc về ý định và khả năng của Mỹ và để [nghe ] điều tương tự từ phía họ.“
Nhưng tại sao không tận dụng những gì Putin muốn nhất – quyền lực và vị thế trên trường quốc tế – và sử dụng nó để yêu cầu chấm dứt hành động xâm lược của ông ta, từ các chiến dịch giết người và can thiệp bầu cử ở nước ngoài cho đến cuộc xâm lược liên tục của ông ta vào Ukraine?
Ngay cả khi Mỹ không quan tâm đến sự sụp đổ của xã hội dân sự Nga – và đã rõ ràng trong hai thập kỷ qua là phương Tây không quan tâm – thì cuộc chiến chống lại trật tự quốc tế của Putin đòi hỏi phải có một phản ứng.
Thay vào đó, tất cả những gì chúng ta nghe được là một điều quan trọng rằng hai nhà lãnh đạo đó phải gặp nhau. Tại sao lại như vậy? Vì quan trọng là họ gặp nhau!
Đối với một nhà lãnh đạo của thế giới tự do dân chủ, một hội nghị thượng đỉnh không phải là một mục tiêu cho chính nó. Nói chuyện chỉ để mà nói chuyện không phải là một mục tiêu. Mục tiêu phải là vấn đề an ninh quốc gia của Mỹ.
Cũng như việc công nhận chủ quyền của Ukraine, duy trì trật tự quốc tế và ngăn chặn các cuộc tấn công mạng, âm mưu ám sát và tấn công những người bất đồng chính kiến. Cuối cùng, Biden không thể thúc đẩy những mục tiêu đó bằng cách bình thường hóa quan hệ với Putin và các chế độ độc tài nói chung.
+ 2411. Chính sách ngoại giao ngoằn ngoèo của Biden nhằm mục đích kích động Nga
Trong khi bản thân hội nghị thượng đỉnh mà lẽ ra không bao giờ diễn ra đó, đáng lẽ nó gần như không tệ đến như vậy. Thật là may mắn khi mà món đồ ăn dở ẹc được chia thành từng phần nhỏ – và cuộc gặp giữa Biden và Putin diễn ra ngắn hơn dự kiến. Những người ủng hộ ông Biden đã đến để ca ngợi màn trình diễn của người đàn ông của họ, rằng có sự tương phản giữa những lời nói khôn ngoan và nghiêm túc của ông với vẻ bối rối và khúm núm của Donald Trump khi ông ta gặp Putin ba năm trước ở Helsinki.
Tỏ ra tự hào về một màn trình diễn tốt hơn Trump thì thật chẳng khác gì lối khen cho mày chết (to damn with faint praise). Đó là kết quả quan trọng. Putin không quan tâm nếu Biden có vẻ mạnh mẽ. Ông ta không quan tâm nếu một số nhà báo Mỹ hỏi mình những câu hỏi hóc búa để phô trương sự thật rằng ông ta không thể để họ bị đánh đập hoặc bỏ tù như cách ông ta làm với các đồng nghiệp Nga của họ. (Nhân tiện xin nói là những câu hỏi hóc búa đó đã trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều khi người phiên dịch trình bày chúng với Putin bằng tiếng Nga trong cuộc họp báo.)
Tất nhiên, đó đều là những diễn biến tốt. Tôi không muốn tỏ ra không tán thưởng rằng Biden đã nêu bật nhân quyền theo cách mà người tiền nhiệm của ông ấy không bao giờ làm, hoặc rằng các phóng viên đã đưa ra hoàn cảnh của Navalny. Nhưng những điều này sẽ không thay đổi được hành vi của Putin, mà ngược lại là hội nghị thượng đỉnh đó đã giúp nâng cao và khích lệ ông ấy.
Tôi đã theo dõi buổi họp báo của Putin sau cuộc gặp thượng đỉnh, nhưng vì người Nga đã nghe hầu hết những lời nói dối và lảng tránh của ông ta trong nhiều năm, nên không có nhiều điều mới mẻ đối với tôi. Khán giả nước ngoài dường như bị sốc khi Putin nói rằng Navalny chỉ có lỗi với bản thân khi cố ý vi phạm lời hứa giành cho tù nhân được phóng thích trước thời hạn, bằng cách rời khỏi đất nước – mặc dù Navalny đã được sơ tán đến Đức trong tình trạng hôn mê do chất độc.
Ông cũng cố gắng biện minh cho cuộc xâm lược Crimea của Nga vào năm 2014 (mà ông từng phủ nhận), bằng cách lập luận rằng nó đã mang lại “sự ổn định” sau khi quốc gia độc lập đấu tranh để tự giải phóng khỏi sự kìm kẹp của Putin. Ông Putin cũng từ chối trách nhiệm về các cuộc tấn công mạng và đổ lỗi cho Mỹ là bên xúc phạm lớn nhất.
Đó là những ví dụ về việc những người Nga vẫn bị các phương tiện truyền thông do nhà nước kiểm soát suốt ngày đêm đưa những tin tức được nhào nặn, và Putin rất vui khi có cơ hội phổ biến nó trên toàn thế giới.
Nếu Biden muốn gửi một thông điệp thực sự tới Putin, thì thay cho cuộc gặp vừa qua, ông sẽ gặp Volodymyr Zelensky, tổng thống Ukraine. Hay với Sviatlana Tsikhanouskaya, ứng cử viên đối lập hàng đầu trong cuộc bầu cử giả tạo của Belarus năm ngoái, người hiện đang sống lưu vong sau khi chạy trốn khỏi sự đàn áp của người hầu trung thành của Putin, Alexander Lukashenko, kẻ độc tài Belarus. Hoặc Biden có thể đã mở rộng một lời mời của Nhà Trắng cho các gia đình của nhiều nạn nhân của Putin.
+ 2513. Nga có thứ gì cho Joe Biden?
+ 2524. Các chính sách của Biden đối với Nga và Ukraine làm tăng nguy cơ gây hấn mới của Putin
Trước khi lên đường đến Geneva để gặp Mikhail Gorbachev vào năm 1985, Ronald Reagan đã nói trong bài phát biểu trước quốc dân rằng: “Mọi người dân thì không phát động các chiến tranh, nhưng các chính phủ thì có.” Nhưng Putin là kẻ cai trị duy nhất ở Nga, và ông ta đã phát động một cuộc chiến tranh giành lấy thế giới tự do. Ông ta sẽ tiếp tục chiến đấu – và chiến thắng – cho đến khi các đối tượng của ông ta chống trả lại.
Hội nghị thượng đỉnh là một sai lầm, nhưng Biden không hề ngốc. Ông có thể sửa chữa sai sót và thực hiện các biện pháp để kiềm chế và răn đe Putin bằng cách nhắm mục tiêu vào đám đầu sỏ, côn đồ của ông ta và mớ tiền bẩn của chúng, theo khuyến cáo từ tổ chức của Navalny. Biden cũng có thể hỗ trợ Ukraine và các đối tượng khác của Putin, đồng thời nỗ lực loại bỏ Nga khỏi các tổ chức quốc tế mà nước này thao túng và làm hư hỏng.
Chính quyền Biden có thể bị bối rối khi phản ứng sau khi nỗ lực lôi kéo Putin ở Geneva. Nhưng nếu Mỹ không có những động thái đáp lại, Putin sẽ tin rằng Biden là một con hổ giấy khác nữa của Mỹ. Lời nói thì dễ, hành động thì khó.
[…] […]
ThíchThích
[…] […]
ThíchThích
[…] […]
ThíchThích
[…] […]
ThíchThích
[…] […]
ThíchThích
[…] […]
ThíchThích
[…] […]
ThíchThích
[…] […]
ThíchThích