
DAILY MAIL by ALEXANDER TEMERKO – 17 June 2022
(Alexander Temerko là một nhà đầu tư năng lượng và ủy viên hội đồng tại Viện Các quan hệ Kinh tế)
Ba Sàm lược dịch
Các nguyên thủ quốc gia của ba cường quốc châu Âu – Đức, Pháp và Ý – đã đến Kyiv trong tuần này và bất ngờ tái hiện một trong những sự kiện bi thảm nhất trong lịch sử.
Năm 1938, thủ tướng Anh Neville Chamberlain và người đồng cấp Pháp Edouard Daladier phản bội Tiệp Khắc bằng cách giao cho Adolf Hitler một phần đất nước đó trong một trò ngã giá nhằm ngăn ngừa Thế chiến II.
Ngày nay, Olaf Scholz, Emmanuel Macron và Mario Draghi đang đảm nhận những vai trò không thể chối cãi đó.
Những người đàn ông đạo đức giả này dành cho tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky và người dân của ông những lời ủng hộ mạnh mẽ. Nhưng tôi cũng có lý do chính đáng để tin rằng họ gấp gáp thúc giục ông Zelensky nhường đất cho nhà phát xít mới Vladimir Putin, tên Hitler của thời đại chúng ta.
Họ cung cấp vũ khí cho vị tổng thống, nhưng giữ lại số lượng lớn đạn dược và vũ khí mà ông ta cần, mà nếu không có thì Ukraine không thể đẩy lùi cuộc xâm lược của Nga.
Tại sao họ lại hành xử như vậy?
Cũng giống như Chamberlain và Daladier trước đây, họ làm vậy vì họ tự cho là mình có niềm tin là sẽ mang lại hòa bình. Có lẽ chẳng bao lâu nữa, trong một cuộc đảo ngược lịch sử đáng lo ngại, Herr Scholz sẽ trở về sân bay của nước Đức để tuyên bố về ‘nền hòa bình trong thời đại của chúng ta’ cho thế kỷ này.
Nhưng ông ta cũng sẽ sai như những người đi trước mình. ‘Đổi đất cho hòa bình’ chưa bao giờ mang lại hiệu quả – và sẽ không được làm như vậy vào lúc này. Năm 1938, Hitler quả quyết với các cường quốc phương Tây rằng Sudetenland, một tỉnh của Tiệp Khắc khi đó giáp với Đức, là mục tiêu duy nhất của hắn. Kết quả đầu tiên của sự phản bội ở (Hiệp ước) München là ép buộc 3 triệu người Tiệp Khắc tham gia một liên minh cưỡng bức và không hạnh phúc với Đức Quốc xã.
Phần còn lại của đất nước họ rơi vào vòng nô lệ của Đức Quốc xã trong vòng 6 tháng; và ngay sau đó là Ba Lan, và sau đó là phần lớn lục địa Châu Âu, đã chứng kiến hình chữ Vạn bay lượn trên các mái nhà của nó. Về bản chất, đây sẽ là số phận của Ukraine – và sau đó là toàn bộ châu Âu, nếu những nỗ lực đáng xấu hổ mới nhất này thành công, trong việc gây áp lực buộc Zelensky phải trao đổi các vùng đất của Ukraine ở Kherson, Zaporizhzhia và Donbas để lấy “hòa bình”.
Tuy nhiên, Putin thậm chí còn thiếu kiên nhẫn hơn Hitler. Trong bản tính cuồng vĩ, ông ta đã tự so sánh mình với Sa hoàng Nga Peter Đại đế.
Mục tiêu của ông ta, giống như Peter, là mở rộng biên giới nước Nga bằng vũ lực. Chủ nghĩa anh hùng và tính hung tợn của người Ukraine cho đến nay đã ngăn cản quân đội của Putin chiếm được Kyiv, nhưng không mắc sai lầm – đó vẫn là mục tiêu của ông. Thật vui là ông Zelensky đã không hề thúc ép – và sẽ thấy khó chấp nhận trước những lời bàn ra mà những người đàn ông ở Berlin, Paris và Rome đang thì thầm vào tai ông.
Ông đã chứng tỏ lòng dũng cảm của riêng mình bằng cách tập hợp cả nước chống lại những kẻ xâm lược tân phát xít, và trong những ngày đen tối của tháng Hai, ông vẫn thách thức tại thủ đô Kyiv, với rủi ro cá nhân to lớn, khi các đội quân tấn công của Nga cố gắng hủy diệt đất nước của ông.
Quân đội Ukraine và người dân nói chung đã thể hiện tinh thần gan góc và dũng cảm bất chấp tỷ lệ đặt cược áp đảo.
Đó là lý do tại sao Zelensky sẽ không bao giờ lắng nghe những kẻ đi dỗ dành.
Hơn nữa, Anh, Mỹ và Ba Lan đều có đôi mắt tinh tường để thấy mối đe dọa của Putin đối với châu Âu. Họ biết rằng những lời nói dối ngớ ngẩn của ông ta về việc ‘bảo vệ’ người Nga ở Donbas là cái cớ cho cuộc thập tự chinh thô tục của ông ta nhằm gầy dựng lại Đế chế Nga.
Họ cũng biết rằng nếu Putin chiếm được Ukraine, thì các quốc gia Baltic, Ba Lan và Moldova sẽ là tiếp theo.
Tất nhiên, cuối cùng, Đức Quốc xã đã đến Ukraine. Toàn bộ đất nước đã trở thành một trong những chiến trường đẫm máu nhất của chiến tranh, khi các đội quân đã bỏ mình trong số hàng triệu người của họ đang tham gia bảo vệ nó. Và cũng giống như nó đã làm trong cuộc chiến tranh châu Âu vĩ đại vừa qua, Ukraine sẽ lại giải phóng mình khỏi ách thống trị của những kẻ xâm lược.
Nhưng nó phải có được thời gian và sự trợ giúp để làm điều đó – và không bị áp lực để trở thành một Tiệp Khắc khác trong sự tái hiện của thời hiện đại từ một bi kịch ở thế kỷ trước.
Cùng nhau, chúng ta có thể tiêu diệt mối đe dọa phát xít Nga trước khi nó nhấn chìm cả châu Âu vào cuộc chiến tổng lực. Tiệp Khắc là một cơ hội bị bỏ lỡ để bóp nghẹt chủ nghĩa Quốc xã trong cái nôi của nó. Ngày nay, chỉ bằng cách dành cho Ukraine tất cả sự hỗ trợ của chúng ta – quân sự, chính trị và kinh tế – thì chúng ta mới có thể phá vỡ cái chu kỳ của quá khứ.