3739. “Hồ sơ Twitter” mang đến cơ hội để buộc các gã khổng lồ công nghệ phải minh bạch

Newsweek John Schweppe – 12/12/2022

(Jon Schweppe là giám đốc chính sách tại American Principles Project. Ông là đồng tác giả của bản báo cáo đột phá năm 2022, Big Tech vs. Democracy: How a Few Silicon Valley Oligarchs Swung an Election, and What We Can Do to Stop It From Happening Again (“Các gã khổng lồ công nghệ đối đầu với nền dân chủ: Cách một số nhà tài phiệt ở Thung lũng Silicon thao túng bầu cử và chúng ta có thể làm gì để ngăn chặn điều đó xảy ra lần nữa.”)

Ba Sàm lược dịch

Khi Elon Musk chi 44 tỷ đô la để mua Twitter, nhiều người trong giới bảo thủ [đảng Cộng hòa] đã hy vọng vào một quảng trường công cộng kỹ thuật số được hồi sinh, với cam kết quyền tự do ngôn luận và tự do biểu đạt. Nhưng ít ai ngờ rằng Musk sẽ tham gia vào một cuộc nói chuyện công khai tất cả — không chỉ nêu tên mà còn tiết lộ chính xác cách thức và lý do Twitter can thiệp vào cuộc bầu cử tổng thống năm 2020.

Giờ đây, các chi tiết đang được đưa ra ánh sáng về cách chính phủ liên bang, các nhà hoạt động cánh tả [đảng Dân chủ] và Twitter đã thông đồng với nhau để tổ chức một cuộc bầu cử cho ứng cử viên được Chế độ này ủng hộ, rõ ràng là chúng ta cần một cuộc điều tra chuyên sâu hơn để xem xét kỹ lưỡng tất cả những người tham gia có liên quan—bao gồm cả các đảng viên cấp cao của Đảng Dân chủ, các đặc vụ của Chính quyền ngầm (Deep State) và những gã khổng lồ công nghệ (Big Tech) khác như Facebook và Google.

Các đảng viên Đảng Cộng hòa tại Hạ viện nên làm việc chăm chỉ trong vấn đề này. Chủ tịch Hạ viện Kevin McCarthy (đảng Cộng hòa) sắp tới được cho là sẽ công bố một ủy ban tuyển chọn đặc biệt, theo kiểu của Ủy ban Chọn lọc 6 tháng 1, để điều tra vụ can thiệp bầu cử nghiêm trọng của Big Tech.

Đầu tháng này, nhà báo Matt Taibbi đã chia sẻ nhiều tài liệu khác nhau liên quan đến quyết định của Twitter [sau khi tỷ phú Elon Musk mua lại] trong việc kiểm duyệt thông tin lật tẩy vụ máy tính xách tay của Hunter Biden do báo New York Post công bố vào tháng 10 năm 2020. Những gì Taibbi tìm thấy thật gây sốc. Như một số người trong chúng tôi đã đề xuất trước đây, giờ đây hoàn toàn không thể phủ nhận rằng Twitter đã lạm dụng quyền lực của mình mà không có bất kỳ lời biện minh chính đáng nào, để kiểm duyệt một báo cáo điều tra hợp pháp và tìm cách ngăn cử tri tìm hiểu về các giao dịch tham nhũng khác nhau của Hunter Biden ở nước ngoài. Những nỗ lực mờ ám xảy ra sau đó để biện minh cho quyết định của Twitter, bằng cách kêu gọi “chính sách về các tài liệu bị tin tặc tấn công”, dựa trên những màn giả vờ hoàn toàn sai lầm. Sự thật là máy tính xách tay của Hunter không bị tin tặc tấn công—và quyết định kiểm duyệt câu chuyện trên tờ New York Post đã được đưa ra một cách phi lý.

Đáng chú ý, các nhà độc tài thiên tả tại Twitter dường như không nghi ngờ tính xác thực của câu chuyện vào thời điểm đó. Thay vào đó, họ lại lo lắng về ảnh hưởng của câu chuyện đối với cử tri. Như Yoel Roth, người đứng đầu về độ tin cậy và an toàn toàn cầu lúc bấy giờ của Twitter, đã nói trong một cuộc thảo luận nội bộ trên Twitter: “Với những rủi ro NGHIÊM TRỌNG ở đây và những bài học của năm 2016, chúng tôi đã sai lầm khi đưa ra cảnh báo và ngăn không cho nội dung này bị khuếch đại.”

“Bài học của năm 2016” là gì? Chà, nhiều người cấp tiến [cánh tả, đảng Dân chủ] đã đổ lỗi cho việc truyền thông đưa tin về các email của Hillary Clinton — và sự khuếch đại trên mạng xã hội về việc đưa tin đó — đã khiến bà thất bại trước Donald Trump. Khoảng thời gian này, Twitter đã sẵn sàng tấn công. Còn cách nào tốt hơn để Big Tech ngăn chặn một “Bất ngờ tháng 10” không mấy hay ho khác cho Đảng Dân chủ, hơn là chặn hoàn toàn việc phát hành câu chuyện máy tính xách tay của Hunter Biden?

Sự minh bạch của Elon Musk khi đối mặt với tiếng la hét không ngừng của Cánh tả là điều đáng khen ngợi. Nhưng người đàn ông giàu nhất thế giới chỉ có thể kể một phần của câu chuyện và quan trọng hơn, trách nhiệm duy nhất của Elon Musk là cứu nền dân chủ. Quốc hội cũng có một vai trò trong đó.

Các đảng viên Cộng hòa tại Hạ viện nên nghĩ xa hơn là chỉ đơn giản gọi các cựu giám đốc điều hành Twitter ra trước Ủy ban Giám sát Hạ viện để điều trần. Chúng ta cần một ủy ban tuyển chọn đặc biệt được giao nhiệm vụ tập trung duy nhất vào vấn đề này. Hãy gửi trát hầu tòa cho Google. Hãy yêu cầu Zuckerberg điều trần. Hãy xem xét các tin nhắn văn bản của Chủ tịch Hạ viện sắp mãn nhiệm Nancy Pelosi, đảng Dân chủ, dựa trên Đạo luật tự do thông tin Hoa Kỳ (FOIA). Người dân Mỹ xứng đáng được biết chính xác điều gì đã xảy ra vào năm 2020—cụ thể là việc can thiệp vào bầu cử của Big Tech đã được khuyến khích ra sao, hoặc thậm chí có thể bị ép buộc, bởi các quan chức dân cử và các chủ thể nhà nước khác ở mức độ nào. Tình hình chắc chắn đủ nghiêm trọng để đảm bảo có một ủy ban chọn lọc cho vấn đề này.

Các gã khổng lồ công nghệ hiện đại (Big Tech) có mức độ kiểm soát luồng thông tin chưa từng có trong lịch sử loài người. Như chúng ta đã biết, từ nhà báo Bari Weiss trong báo cáo của cô về “Hồ sơ Twitter” vào hôm thứ Năm, việc kiểm duyệt của Twitter diễn ra thường xuyên và nhắm vào hàng chục tài khoản thuộc phe bảo thủ, chẳng hạn như “Libs of TikTok” và Người sáng lập TPUSA Charlie Kirk. Ý niệm cho rằng một người nắm quyền điều hành nội dung ngồi ở ở Thung lũng Silicon, nhưng vô trách nhiệm, có thể bật một cái công tắc và có khả năng thay đổi hàng chục nghìn phiếu bầu sẽ khiến bất kỳ ai thậm chí có ý định quan tâm đến nền dân chủ cũng đều phải lo lắng. Và những gì đã xảy ra với Twitter gần như chắc chắn cũng xảy ra với những gã khổng lồ công nghệ khác.

Điều đó chắc chắn đã xảy ra tại Facebook, công ty đã đưa ra quyết định tương tự để kiểm duyệt câu chuyện về Hunter Biden, trong vòng chỉ một giờ sau khi Twitter quyết định làm như vậy. Lạ lùng đến thế. Và mặc dù việc nhận ra các thuật toán tìm kiếm trên Google bị thao túng thường khó hơn là phát hiện sự kiểm duyệt trắng trợn, song thật khó để tin rằng Google chỉ khoanh tay đứng nhìn trong suốt quá trình này.

Theo các cuộc thăm dò dư luận gần đây, công chúng thực sự nghi ngờ về tính công bằng của cuộc bầu cử tổng thống năm 2020. Một cuộc thăm dò dư luận, được thực hiện ngay trước cuộc bầu cử giữa nhiệm kỳ vào tháng trước, cho thấy chỉ có 36% cử tri hoàn toàn bác bỏ ý kiến cho rằng cuộc bầu cử năm 2020 là gian lận hoặc bị đánh cắp—và trong số 36% đó, khoảng một phần ba cho biết họ có thể hiểu tại sao đồng bào của họ lại hoài nghi.

Điều này sẽ không làm ai ngạc nhiên. Sự thông đồng đã được công khai. Một số tập đoàn quyền lực nhất trên thế giới, gần như độc quyền về truyền thông trực tuyến, đã sử dụng ảnh hưởng to lớn của mình để ngăn chặn thông tin nêu thẳng vấn đề về cuộc bầu cử. Tạp chí Time thậm chí còn trơ trẽn đến mức dựng lên một hồ sơ sinh động về “chiến dịch bóng tối” đã “cứu cuộc bầu cử”.

Cuộc bầu cử năm 2020 được quyết định bởi 43.000 phiếu bầu. Nếu chỉ có 21.500 người thay đổi quyết định, thì Trump đã thắng—ngay cả khi không tính đến tất cả các trò tai quái trong cuộc bầu cử. Đó là một con số cực kỳ nhỏ – như thể 21.500 người tham dự một trận đấu ba lăng nhăng của đội bóng chày Minnesota Twins vào tháng Chín. Ảnh hưởng của Big Tech chắc chắn còn sâu rộng hơn thế.

Vì vậy, hãy đi đến tận cùng của những gì đã xảy ra. Một ủy ban được chọn chắc chắn sẽ gây tranh cãi—thậm chí có thể hơi thù hận hoặc thậm chí hơi nhỏ nhen. Nhưng đằng sau cánh cửa đóng kín, ngay cả các chính trị gia đảng Dân chủ cũng lo ngại về vấn đề kiểm duyệt của các hãng công nghệ. Có lẽ điều may mắn duy nhất trong “Hồ sơ Twitter” là ngay cả Hạ nghị sĩ Ro Khanna của đảng Dân chủ, một nhà hoạt động cấp tiến tận tụy, cũng nhận thấy hành vi của Twitter là đáng báo động và đáng phản đối.

Người dân Mỹ xứng đáng được biết sự thật. Big Tech đã làm gì? Ai bảo họ làm điều đó? Động cơ đằng sau việc làm đó là gì? Và những hậu quả về pháp lý và chính sách là gì trước việc các tập đoàn quyền lực này nắm giữ thông tin bầu cử?

Hãy cùng tìm hiểu.